Ỷ LẠI
Ở khắp mọi nơi ta đều có thể bắt gặp
biểu hiện của hiện tượng ỷ lại của giới trẻ, từ gia đình trường học cho đến
ngoài xã hội. Trong học tập học sinh có xu hướng “học vẹt”, tức là học một cách
máy móc những gì thầy cô đọc cho ghi chép mà không cần hiểu bài học muốn nói
gì, vì sao kiến thức đó đúng. Nếu học sinh gặp một câu hỏi nằm ngoài những gì
đã được nghe được chép, chúng cảm thấy bối rối, khó khăn, không thể tự suy nghĩ
mà tìm ra câu trả lời. Ta cũng nhận ra rằng sự sáng tạo của học sinh ngày nay
kém các thế hệ trước rất nhiều. Trong gia đình, những đứa con càng ngày càng
thiếu ý thức về giá trị của đồng tiền và công sức lao động, ít giúp đỡ cha mẹ
làm việc nhà dù đó chỉ là việc tự dọn dẹp phòng mình. Nhiều lúc chúng còn trách
móc cha mẹ không làm giùm chúng những việc mà đáng lẽ ra chúng phải tự làm tự
chịu trách nhiệm như mang đầy đủ đồ dùng cá nhân khi đi học hoặc đi du lịch, thức
dậy đúng giờ … Ngoài ra, một số đứa trẻ lại thiếu khả năng giao tiếp ứng xử
ngoài xã hội, trở nên nhút nhát rụt rè khi tiếp xúc với người lạ. Chúng ta không
khỏi thắc mắc vì sao hiện tượng trên ngày càng trở nên phổ biến như vậy ?
Nguyên nhân của hiện tượng ỷ lại đa
phần không phải là lỗi của bản thân giới trẻ. Trẻ vị thành niên chịu tác động mạnh
mẽ của môi trường xung quanh bao gồm gia đình và nhà trường đôi khi bất khả
kháng. Vì vậy nguyên nhân lớn nhất của hiện tượng ỷ lại trong giới trẻ chính là
môi trường. Trước tiên, ảnh hưởng mạnh nhất đến thế hệ trẻ chính là bản thân
già đình chúng. Thời niên thiếu của thế hệ ông cha ta khó khăn thiếu thốn đủ điều,
thế nên cha mẹ nào cũng muốn tạo cho con mình một cuộc sống đầy đủ no ấm hơn bản
thân mình ngày xưa. Vì muốn con tập trung cho việc học, lo cho tương lai, các bậc
phụ huynh chăm sóc mọi bề cho con mình, không muốn con phải lo lắng việc gì
khác ngoài học tập. Hậu quả là giới trẻ ngày nay phụ thuộc nhiều vào gia đình,
đến nỗi nhiều người còn không biết cách cầm một cây chổi tự quét nhà ! Đồng thời
môi trường học đường ngày nay với căn bệnh thành tích cũng gây tác động xấu đến
sự lập của học sinh. Đa số giáo viên và học sinh ưa thích kiểu “học vẹt” “học đối
phó” để có thành tích tốt. Điểm số của học sinh ngày nay cao chót vót nhưng đó
chỉ là những “điểm ảo” không đánh giá được trung thực trình độ của học sinh,
còn bản thân chúng chẳng tiếp thu được gì cả ! Sự đối lập giữa điểm số môn Sử,
Địa và lỗ hổng về hiểu biết lịch sử, địa lý nước nhà của học sinh là một dẫn chứng
cụ thể cho “điểm ảo”.
Làm sao để khắc phục hiện tượng ỷ lại
ở giới trẻ ? Muốn thay đổi được thói lệ thuộc của lớp trẻ hiện nay trước hết ta
phải thay đổi môi trường sống xung quanh chúng. Bằng cách tạo cho con mình điều
kiện để tự quyết định và chịu trách nhiệm về hành động của mình, cha mẹ có thể
rèn luyện tính tự lập tinh thần trách nhiệm cho chúng. Phụ huynh không thể vì sợ
con gặp khó khăn mà cản bước phát triển hoàn thiện mình của con. Nếu vì tình
thương con mà cha mẹ gây hậu quả tai hại cho tương lai của con thì thật đau
lòng biết bao ! Giáo viên nên khuyến khích sự sáng tạo tự khám phá giúp học
sinh tiếp thu được kiến thức của riêng mình bằng chính sức lực của mình. Thầy
cô không nên áp đặt ý kiến chủ quan của mình lên học sinh, phải tôn trọng ý tưởng
của bản thân học trò. Có như thế thì việc giảng dạy mới có hiệu quả. Gia đình
và nhà trường phải phối hợp với nhau giúp lớp trẻ rèn luyện kĩ năng sống, cho
trẻ đủ tự tin và khả năng tự vươn lên trong đời sống.
Tóm lại, hiện tượng lệ thuộc ở giới
trẻ là một mầm bệnh nguy hại cần phải loại trừ để tránh sự đi lùi của xã hội
mai sau. Học sinh cần rèn luyện tính tự lập từ khi còn nhỏ trong cả học tập lẫn
đời sống bắt đầu từ những việc nhỏ nhất. Ta phải luyện tập ngay từ bây giờ bởi
lẽ cha mẹ thầy cô không thể che chở cho chúng ta mãi mãi, đến một lúc nào đó
như chim non bay khỏi tổ, ta phải bằng chính đôi tay mình vươn lên đến thành
công. Vả lại cảm giác tự mình đạt được kết quả tốt chẳng phải là điều đáng tự
hào và niềm vui sảng khoái nhất đó sao