Rừng xà nu – Nguyễn Trung Thành
Mở bài 1: Đọc truyện ngắn Rừng xà nu, người đọc có ấn tượng mạnh mẽ song
trùng là vẻ đẹp của cánh rừng và những người anh hùng trên vùng đất Tây Nguyên
huyền thoại. Rừng xà nu được khắc họa từ
đầu
đến cuối tác phẩm vừa mang nét tự
nhiên, vừa tượng cho biết bao tính cách của con người. Trong đó, nổi bật là nhân vật Tnu. Tnu cũng xuất hiện ngay từ đầu rồi đi suốt văn bản,
song hành, đầy
biến động, để lại ấn tượng đậm
nét
trong lòng người đọc như rừng xà nu vậy. Một rừng
cây – một đời người.
Xà
nu – loại cây thông chỉ có ở núi rừng nơi đây không chỉ “ưỡn tấm ngực lớn của mình ra che chở cho dân làng” mà còn góp phần sinh ra, nuôi lớn, bảo vệ và hóa thân vào tinh thần, ý chí, vào sức mạnh anh hùng của mỗi
người dân, và đặc biệt là Tnu. Tnu là người con của dân làng cũng là người con
của rừng xà nu.
Mở bài 2: ...Để dẫn ra một tác phẩm
tiêu
biểu có thể minh hoạ cho sự tồn tại của "nền văn học sử thi" trong văn học Việt Nam 1945 - 1975 tưởng không có tác
phẩm
nào
tiêu biểu hơn Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành. Quả đây là một
truyện ngắn mang đậm tính sử thi và cảm hứng lãng mạn (thực ra với các tác phẩm
thuộc loại này chỉ nói đến tính sử thi là đủ bởi cảm hứng lãng mạn đã trở thành
một phần tất yếu của nó).
Mở bài 3: Truyện ngắn Rừng xà nu là tác
phẩm
xuất sắc viết về
đề
tài miền núi, đề
tài
chiến tranh, cách mạng. Truyện ngắn này đã đạt giải thưởng Văn học Nguyễn Đình Chiểu năm 1965. Rừng xà nu phản ánh cuộc đấu tranh của đồng bào Tây Nguyên chống Mĩ Ngụy, làm ngời lên lòng yêu nước bất khuất và sức sống kiên
cường của người dân Tây Nguyên nói riêng, đồng bào miền Nam nói chung. Tác
phẩm
Nguyễn Trung Thành nổi bật ở cảm hứng lãng mạn và khuynh hướng sử thi trong văn học giai đoạn 1945 -
1975. Nổi bật lên trong truyện ngăn Rừng xà nu là nhân vật Tnú.